Được tạo bởi Blogger.
RSS

Nơi đâu thực sự tồn tại sự cho đi mà không cần nhận lại ?

Mình từng hạnh phúc qua năm tháng thật dài
Giật mình tỉnh giấc khi vắng đi một ai
Chẳng còn gì nữa khi tiếng mưa thật buồn..
----------------------------------------------------

Từng giai điệu nhạc vang lên trong căn phòng vắng lặng…..Con bé đã lâu rồi không ốm yếu tới mức lạ vậy….Nó nhớ sự quan tâm xưa ấy và nó nhắn tin nhưng nó không nghĩ rằng lại nhận được một sự hờ hững tới lạ như vậy….Cuộc sống sao con người ta lại có thể cứ lợi dụng và thương hại một con người như vậy ? Sao người ta lại có thể chà đạp lên sự đau khổ mềm yếu của nhau ???
Ngẫm nghĩ "Nơi đâu thực sự tồn tại sự cho đi mà không cần nhận lại ? "

Và ngẫm rồi lại ngẫm – cái đầu đau càng đau – nước mắt cứ vậy lăn ngày một dài một nhiều…
Khóc cho sự buồn – khóc cho sao mọi thứ xung quanh nó nhạt – nó giả dối – nó đều cần sự qua lại mà không phải như con bé từng nghĩ là nó hồn nhiên vô tư được chút nào ?
Để rồi con bé sợ….sợ tất cả….và nó thu mình lại không muốn làm gì và không dám ra ngoài kia…một thế giới náo nhiệt – khiến nó sao run rẩy trước mọi thứ…
Ai…ai đã làm nó như vậy ? Trái tim có thể đóng băng ? Và rồi mai đây – ai có thể làm nó tan chảy ? Bởi sao xung quanh quá ư là giả tạo…

Cái đầu muốn nổ tung – đập tan tất cả…Bao nhiêu câu hỏi – bao niềm đau vây quanh ?

Đọc thêm tại : chuyện tình cảm

5 nhận xét:

Unknown nói...

đọc sao thấy tác giả bi quan với cuộc sống hiện tại quá nhỉ -_-

Unknown nói...

Công Ái Văn : đây là hiện thực ko phải bi quan b ạ...cs quá nhìu giả dối..

Unknown nói...

hi

Unknown nói...

tuyen tang : :)

Kinh Tế Học nói...

khi tiếng mưa không còn nữa, chỉ còn mình anh bang khuâng với nỗi buồn, hoài niệm về một thời đã qua.

Đăng nhận xét