Anh nghe
không...mùa đông đang về đến
Gió đầu mùa...giá rét...lạnh căm căm
Mưa vô tư...thả giọt xuống âm thầm
Con phố nhỏ...em về...sao ướt nước
Mùa đông ơi...con tim em lạnh buốt
Nẻo đường này....ai cất bước...cô đơn
Thoang thoảng nghe...làn gió thổi từng cơn
Se se lạnh...em tìm...hơi ấm đến
Ngọn đèn đường...tỏa bừng...như ngọn nến
Thắp ấm lên...tim kẻ...lạnh...đêm về
Một con tàu...giục tiếng bánh lê thê
Đưa người đến...rồi về...ai ở lại
Em chợt nhớ...khoảng mùa đông thơ dại
Bàn tay anh...ôm lấy...một bàn tay
Bùng cháy lên...ngọn lửa đốt...đong đầy
Cho mùa đông...ngỡ ngàng...không lạnh nữa
Nhưng hôm nay...mùa đông tràn qua cửa
Rít từng cơn...chợt thả...hạt mưa phùn
Sương giăng đầy...che lấp...nỗi đau thương
Sao lạnh quá...con đường...thưa ..bước mỏi
Em mải miết..trên con đường bóng tối
Chân mệt nhừ...mắt dõi kiếm...người xưa
Trời vô tình...mưa vẫn cứ..đong đưa
Em lạc lõng...giữa mùa đông...xa vắng
Thơ tình yêu : _* Nữ Hoàng Tuyết *_
4 nhận xét:
thơ hay và đầy tâm trạng nhớ nhung
Công Ái Văn : Thơ nói lên tâm trạng và thơ diễn tả được mọi điều gủi gắm trong đó :) .Cảm ơn bạn.Chúc bạn buổi tối zui ze !
anh vẫn mãi chờ em nơi phương xa, em có biết tim anh.... ^_^
văn nguyễn : Em biết tim anh vẫn đang đập mừ :D .E cảm ơn a nhé
Đăng nhận xét