Được tạo bởi Blogger.
RSS

CHIỀU LẠNH





Buổi chiều nay bỗng nhiên trời rét lạ
Có lẽ nào là mùa đã sang đông
Cơn gió qua thổi lạnh sắt se lòng
Để suy tư thoáng chìm trong xa vắng.


Giữa hư hao một buổi chiều không nắng
Buông xanh xao thả lơ đãng nền trời
Mây cồng kềnh mặc gió thổi cuốn trôi
Tít tận cao cánh chym trời ẩn hiện.

Lạnh đầu mùa cái lạnh đó luôn khiến
Cho tâm hồn tìm đến sự mong manh
Kí ức xưa xen hiện tại chòng chành
Như thước phim được quay nhanh chắp vá.


Mùa vội sang đem tiết lạnh hối hả
Bờ vai gầy vì lạnh giá run lên
Giữ trong lòng những ấp ủ niềm riêng
Bởi thế mà.. Đông lạnh thêm có lẽ.....

1 nhận xét:

Unknown nói...

Chiều lạnh - đúng tâm trạng mình quá ^^

Đăng nhận xét