Xẻ dọc Trường - Sơn , anh đi cứu nước
Mười tám, hai mươi , tuổi đẹp nhất của đời
Bàn chân đi ra trận khắp nơi
Vai đeo ba lô , súng đạn bên người rất nặng
Tuổi 18 - 20, tuổi tràn đầy sức sống
Vì quê hương đã khát vọng lên đường
Vượt Trường - Sơn anh băng qua thác ghềnh
Rẽ bom đạn , anh lao mình tới đích
Dù hy sinh anh không chùn bước
Nhằm thẳng quân thù : Bắn , xung phong
Máu thịt anh một phần để lại chiến trường
Quyết giữ nước, con đường anh đã chọn
Giặc bắt được anh xích xiềng tra tấn
Dù hy sinh không phản tổ quốc mình
Phần máu thịt anh đã tô thắm non sông
Nước nhà độc lập có chiến công anh đó .
Thơ tự do : _* Nữ Hoàng Tuyết *_
2 nhận xét:
Mười tám, hai mươi , tuổi đẹp nhất của đời người bom rơi đạn nổ anh cũng không sợ
văn nguyễn : hình ảnh người lính luôn đẹp phải ko a ?
Đăng nhận xét